Thèmes

travail trinh cong son blog khanh ly centerblog sur roman musique rose roman

Rubriques

>> Toutes les rubriques <<
· 00a Accueil (4)
· 00b Documents, traductions, essais... (39)
· 02 (Những) Tình khúc Trịnh Công Sơn (13)
· 14a Một cõi đi về (avant 75) (12)
· 15 quelques chansons post 75 (17)
· 01 Ca khúc Trịnh Công Sơn (1967) (13)
· 09 - Khói trời mênh mông (13)
· 03 Ca Khúc Da Vàng 1 (12)
· 12 - Lời đất đá cũ (1973) (11)
· 07 Như cánh vạc bay (1972) (15)

Rechercher
Derniers commentaires Articles les plus lus

· Khành Ly, souvenirs d'une vie
· La réponse de Thanh Niên à Trinh Cung
· Trinh Cung, la tragédie Trinh Cong Son
· Accueil (Choisissez votre album ou votre fichier)
· 00b Documents (traductions, nouvelles, essais)

· 01 - Ca khúc Trịnh Công Sơn (1967)
· Con mắt còn lại (1992)
· 14b - Một Cõi Đi Về (après75)
· 11 - Phụ khúc da vàng (1972)  (Additif au chant des jaunes)
· 02 - (Những) Tình khúc Trịnh Công Sơn (1967)
· 09 Khói trời mênh mông
· Phúc âm buồn (1965)
· 03 - Ca khúc da vàng 1 (1967) (Le chant des jaunes)
· 07 - Như cánh vạc bay (1972) (Comme un vol de hérons)
· Em còn nhớ hay em đã quên (1980)

Voir plus 

Abonnement au blog
Recevez les actualités de mon blog gratuitement :

Je comprends qu’en m’abonnant, je choisis explicitement de recevoir la newsletter du blog "toidibo" et que je peux facilement et à tout moment me désinscrire.


Statistiques

Date de création : 15.01.2018
Dernière mise à jour : 18.04.2024
279 articles


Tuổi đá buồn (1961)

Publié le 15/01/2018 à 13:15 par toidibo Tags : trinh cong son blog khanh ly centerblog sur roman musique rose
Tuổi đá buồn (1961)

 

Pour revenir à l'album   Ca khúc Trịnh Công Sơn (1967)  Cliquer ici.

 

Ma page facebook :

 

https://www.facebook.com/toidiborenoux/

 

Tuổi Đá Buồn (1961) 

"L'âge de la pierre triste", paroles et musique de Trịnh Công Sơn, traduction Jean-Claude RENOUX, in l'album "Ca Khúc Trịnh Công Sơn".



Trời còn làm mưa, mưa rơi mênh mang
Từng ngón tay buồn, em mang em mang 
Đi về giáo đường, ngày chủ nhật buồn 
Còn ai, còn ai, đóa hoa hồng cài lên tóc mây
Ôi đường phố dài 
Lời ru miệt mài, ngàn năm ngàn năm 
Ru em nồng nàn, ru em nồng nàn



Le ciel reste à la pluie, la pluie tombe à perte de vue
Sur chacun de tes doigts la tristesse, tu portes, tu portes 
Allant vers l’église, par un morne dimanche 
Qui reste-t-il ? Qui reste-t-il ? Une rose piquée dans tes cheveux !
Ô longue rue !
Envoutée par la berceuse, mille ans, mille ans 
Tu te berces de ton chant, ardemment tu te berces



Trời còn làm mây, mây trôi lang thang
Sợi tóc em bồng, trôi nhanh trôi nhanh
Như dòng nước hiền, ngày chủ nhật buồn
Còn ai còn ai đóa hoa hồng vùi quên trong tay
Ôi đường phố dài 
Lời ru miệt mài, ngàn năm ngàn năm
Ru em giận hờn, ru em giận hờn



Le ciel reste nuageux, les nuages vadrouillent 
Tes cheveux bouffants coulent rapidement, coulent rapidement
Comme au fil d’une eau paisible, en ce morne dimanche 
Qui reste-t-il ? Qui reste-t-il ? Une rose oubliée dans la main !
Ô longue rue !
Envoûtée par la berceuse, mille ans, mille ans
Tu te berces de ton chant, boudeuse tu te berces



Trời còn làm mưa, mưa rơi mưa rơi
Từng phiến băng dài trên hai tay xuôi
Tuổi buồn em mang đi trong hư vô 
Ngày qua hững hờ



Le ciel reste à la pluie, tombe la pluie, tombe la pluie
Long glaçons sur tes bras ballants
L’âge triste, tu l'emportes au néant 
Les jours passent indifférents



Trời còn làm mưa, mưa rơi mưa rơi
Từng phiến mây hồng em mang trên vai
Tuổi buồn như lá gió mãi cuốn đi 
Quay tận cuối trời



Le ciel est à la pluie, tombe la pluie, tombe la pluie
Chaque nuage rose tu portes sur les épaules
L’âge triste comme la feuille au vent sans répit charriée
Tourbillonne vers l’horizon

 

Trời còn làm mưa, mưa rơi thênh thang
Từng gót chân trần, em quên em quên
Ôi miền giáo đường ngày chủ nhật buồn
Còn ai còn ai, đóa hoa hồng tàn hôn lên môi
Em gầy ngón dài 
Lời ru miệt mài, ngàn năm ngàn năm
Ru em muộn phiền, ru em bạc lòng.



Le ciel est à la pluie, la pluie tombe d’abondance
Chacun de tes pas nus, tu oublies, tu oublies
Ô quartier de l’église, en ce morne dimanche
Qui reste-t-il ? Qui reste-t-il ? Une rose fanée baisant tes lèvres !
Tu es frêle, tes doigts sont longs
Envoûtée par la berceuse, mille ans, mille ans
Chagrine t
u te berces de ton chant, tu te berces ingrate

 

 Khánh Ly chante Tuổi Đá Buồn

 

 

Pour revenir à l'album  Ca khúc Trịnh Công Sơn (1967)  Cliquer ici.